Giỏ hàng

DŨNG CẢM BUÔNG TAY

Dũng Cảm Buông Tay
(Nếu bạn thay đổi, cả xã hội sẽ thay đổi)

Sáng nay đưa Ken đi học, Con đường từ nhà đến bãi xe khá xa, đi qua một công viên nhiều cỏ cây, cũng như mọi lần mình để Ken tự đi, không bế, không dắt, có lúc mình đặt câu hỏi, có lúc Ken vừa đi vừa quan sát, có lúc Ken dừng lại nhặt những chiếc lá, vỏ con ve sầu...

Mỗi sáng không chỉ mình mà nhiều anh chị cũng dẫn con đi, nhưng đại đa số là các bà. Chính xác khoảnh khắc Bố đi bên cạnh, vừa bước vào công viên, Ken đang hát nghêu ngao bài hát tiếng anh thì một bà nắm tay cháu đi qua. Mỗi ngày mình đều gặp Bà, lúc thì bà bế, lúc thì bà dắt, lúc nào cũng vội vội vàng vàng, nhân tiện Ken đang hát nên mình hỏi:
- Sao bà không buông tay cho bạn tự đi hả bà?
- Nó không chịu đi hoặc đi lâu lắm con à

Chưa kịp hỏi tiếp thấy Bà vội vàng kéo đứa bé đi tiếp. Quay sang thấy Ken vẫn hát, đi vài bước thấy Ken nói to:
- Bố ơi con chim hót bố ơi
- Chim hót ở đâu vậy con, chỉ bố với nào? -
- Đăng kia bố kìa
- Đâu con dẫn bố đi nào

Vậy là Ken dẫn bố đi. 2 bố con cùng chỉ về những chú chim hót thánh thót. Mình cảm ơn con và bảo “chúng mình đi tiếp xem có gì con nhé”.

Một đoạn sau đó, mình đi trước để xem Ken đi như thế nào, Ken cứ đi, cứ ngắm như cuộc sống này không có điều gì phải lo, phải nghĩ. Tự nhiên thấy hạnh phúc được lan tỏa. Thật bất ngờ khi Ken đi một con đường khác để gặp mình, bạn ấy vòng qua một cái cầu màu đỏ xinh đẹp chứ không đi thẳng như mình. Đến nơi mình bảo: “Ken đi qua cái cầu đẹp thế”. Ken vui lắm.

Đi đến bãi oto mình hỏi:
- Ken đi xuống hầm với bố hay con ở trên?
- Con xuống hầm với bố?
- Thế xuống hầm thì sao con nhỉ?
- Con nắm tay bố ạ?
- Ok chúng ta đi con nhe.

Từ khi Ken đi tốt, gần như chưa bao giờ mình bế lên oto trừ trường hợp bạn ốm. Ken sẽ tự leo lên xe bố mẹ chỉ việc kiên nhẫn chờ.

Đến trường, mình với Ken vô, có một chị nữa cũng dẫn một bạn nhỏ, Ken trễ 10 phút và mình hỏi:
- Ken ơi các bạn đâu hết rồi ?
- Các bạn vô lớp rồi bố ạ
- Thế hôm sau chúng mình phải làm sao con nhỉ ?
- Chúng mình đi sớm hơn ạ
- Bố đồng ý
- Ken tháo giày rồi lên lớp nhé
- Vâng ạ.

Ken tự tháo giày để ngăn nắp, chị đi cùng hình như cũng vội nên tháo giày cho con rồi dẫn con lên tận phòng. Đang nhìn thì Ken bảo:
- Bố đi làm đi
- Lớp Ken tầng mấy nhỉ?
- Tầng 2 bố ạ
- Vậy Ken tự lên nhé
- Vâng ạ
- Chiều bố đón Ken nhé
- Ken chào bố
- Bố chào em

Vẫy tay chào Ken xong mình lùi lại và quan sát, Ken lên được trên rồi thấy có cô giáo nên mình vẫy tay cô và đi luôn.

Thông qua câu chuyện trên ba mẹ có thể cho mình thêm một vài kinh nghiệm. Dạy con TỰ LẬP, TRÁCH NHIỆM là điều vô cùng quan trọng, đặc biệt là đàn ông. Có ai đó thấy chúng ta đang thiếu 2 từ này không, và thậm chí khi chúng ta thấy cuộc sống này đang ổn thì thêm một lần nữa chúng ta cùng nghĩ:
Nếu như là chúng ta, tuổi thơ chúng ta được rèn luyện từ nhỏ như thế này thì bây giờ chúng ta sẽ như thế nào. Chợt Bố Ken đọc lại đoạn tin nhắn các bạn khách hàng cùng trao đổi trong Group zalo tối hôm kia, một bạn gặp vấn đề trong hôn nhân gia đình và nhận được một lời khuyên từ một bạn khác, nguyên văn như sau: “Nhà mình 2 vợ chồng xưng tao mày đây nè. Xưng mọi lúc mọi nơi, cơ bản trong lòng không còn vị trí cho nhau nữa, ở với nhau vì con thôi nên lâu dần tao mày nó hết sức bình thường, vì chả còn chút tôn trọng hay tình nghĩa gì nữa mom ạ. Mom cứ nghĩ thoáng ra chút cho dễ sống”

Đọc đến đây các bạn đang nghĩ điều gì?

Để Bố Ken chia sẻ rõ hơn về những CÁI GIÁ PHẢI TRẢ nếu như chúng ta không dũng cảm buông tay:
- LÃNG PHÍ: Điều gì sẽ xảy ra mai sau nếu như giờ con được trao cho đôi tay, đôi chân mà không sử dụng. Liệu sự khéo lẽo, khỏe mạnh sẽ đi đến đâu, phát triển như thế nào?
- TỰ LẬP: Điều gì sẽ xảy ra mai sau nếu như giờ con không thể tự đi trên chính đôi chân của mình?
- QUAN SÁT: Điều gì sẽ xảy ra mai sau nếu như giờ chúng ta cứ bế, cứ kéo, cứ dắt con đi? Liệu con có thể có nhiều góc nhìn, có nhiều góc quan sát được không? Cuộc sống này Bố Ken đã chứng kiến, cùng một sự việc xảy ra, nhưng có thể có người nghĩ đó là đau khổ nhưng nếu nhìn từ nhiều góc nhìn thì lại biết ơn nó xảy ra.
- SÁNG TẠO: Điều gì sẽ xảy ra mai sau nếu như giờ con cứ chỉ đi theo một con đường duy nhất, con đường bố mẹ tạo sẵn?
- TRÁCH NHIỆM: Điều gì sẽ xảy ra mai sau nữa nếu như giờ con không được giáo dục về TRÁCH NHIỆM, từ việc đi muộn, từ việc yêu thương trân trọng chính cơ thể của mình.

Bố Ken nghĩ còn nữa nhưng bài cũng đã dài. Cái giá rất đắt khi chúng ta không sở hữu 2 từ khóa đó có thể chính là cuộc đời của chúng ta, sống cho qua ngày tháng, nhưng cái giá đắt hơn ngàn lần đó chính là cuộc đời của những đứa con mai sau này, của gia đình chúng mai sau này. Xin đừng đổ lỗi cho công việc, nếu chúng ta muốn, thực sự muốn chúng ta sẽ tìm cách, tối thiểu là sẽ làm tốt hơn ở hiện tại. Bố Ken luôn tin vào điều đó.