Giỏ hàng

THIỆN ƠI, BẠN ĐANG Ở ĐÂU?

Trong sự im lặng, bạn cảm nhận được tình yêu, nỗi lo lắng từ người đó, thế thì bạn mới cảm nhận được tình yêu, nỗi lo lắng thông qua ngôn từ của họ.

Chứng kiến cộng đồng mạng trong thời gian qua, mình cũng khiếp, vậy nên quay về với những đứa trẻ. Mong rằng những người yêu mến mình cũng có những giây phút tĩnh lại để quan sát. Vì một thế giới thiện lành.

Là con người, ai cũng có phần Thiện, tất cả đều xuất phát từ đứa trẻ mà lớn lên. Mà đã đứa trẻ nhỏ làm gì biết thế nào mà mắng chửi, mà sân hận, mà hằn thù.... (Đứa trẻ mình nói từ khi trong bụng mẹ chứ không riêng đứa trẻ đã ra đời, đặc biệt cảm xúc người mẹ là thứ nuôi dưỡng con hàng ngày)

Tuần trước, bố con bước vào thang máy, tự nhiên một cậu bé khóc toáng lên, bạn ấy hoảng sợ, lo lắng. Mình nhận ra là bạn ấy bị lạc mẹ. Ngồi xuống ngang hàng với bạn ấy, mình nói:

- Con đi cùng mẹ à?

- Mẹ, Mẹ, Mẹ....

- Có em đây, Chú và em sẽ dẫn con xuống gặp Mẹ nhé.

Quay lại nhìn Ken, vô tình bắt gặp được nơi ánh mắt ấy có một TÌNH THƯƠNG rất diệu kì, khác xa với tình thương mình thấy ở người lớn dành cho nhau, rất TRONG SUỐT và khó tả. Ken nhìn anh khóc với một nỗi lo lắng gì đó ở sâu thẳm bên trong.

- Ken ơi, chúng mình đưa anh gặp Mẹ nhé

- Dạ Bố

- Ken nắm tay anh nhé.

Thế là Mình và Ken cùng nắm tay anh, anh vẫn khóc nhưng đỡ hơn.

Bấm thang máy quay ngược lại xuống tầng, thang máy chưa kịp mở đã nghe một tràng...

"Máy bị làm sao thế con? Đi đứng kiểu gì mà không để ý.... Cuối cùng là vài cái vụt vào mông đứa trẻ"

Mình chưa kịp nói gì thì Chị lôi bé đi luôn, vừa đi vừa quát ầm ĩ. Âm thanh ấy vẫn vang lên khi Chị ra tới ngoài sân.

Quan sát một đứa trẻ, chúng thấy rằng: Chúng rất vô tư, hồn nhiên, thiện lành, dũng cảm, thích khám phá..... nó chạy nhảy là điều bình thường, Chúng đứng yên một chỗ mới là điều đáng ngại. Với mình, NGOAN là một từ rất phải cảnh tỉnh, mình không muốn một đứa bé ngoan quá, đa số những người sau này dám đứa ra chính kiến của mình đều có một tuổi thơ nổi loạn. Vì thế, khi nuôi dạy Ken. Mình có hay chia sẻ: Tạo một môi trường AN TOÀN, LỚN NHẤT rồi để bạn tạo tác tự do trong môi trường đó. Ít khi mình can thiệp. Mình đã viết bài " Những đứa trẻ quá ngoan" rồi ạ.

Có những việc cần uốn nắn thì mình sẽ NHẤT QUÁN. Nhưng rất cảnh tỉnh việc này, nếu không chính chúng ta lại cướp mất đi những phẩm tính, những tài năng đang được nuỗi dưỡng thông qua các bộc lộ bên ngoài.

Còn bà mẹ, chúng ta quan sát kĩ hơn? Cũng xuất phát từ đứa bé lớn lên. Vậy những phẩm tính khi còn là đứa trẻ đâu rồi? Tại sao lại cáu giận, gắt gỏng, hung bạo.... vậy? Tất cả có thực sự biến mất?

Thực ra, những phẩm tính đó vẫn ở đó, nhưng vì lớn lên, va vấp cuộc sống, mỗi sự va chạm đều tạo ra những nguồn năng lượng, nó bao phủ thành các lớp trên con người chúng ta, ví dụ: lớp vỏ bao biện, đổ lỗi, sân hận, chỉ trích,...Tất nhiên song song đó, cũng có những lớp vỏ tích cực đan xen, tình yêu, lòng biết ơn...

Từ khi nhỏ đến lớn, đi học, đi làm, lập gia đình. Vô vàn vỏ bọc, bịt kín lấy những gì TRONG SUỐT của tuổi thơ chúng ta. Cuối cùng, nếu như không quan sát kĩ và điều chỉnh, các lớp vỏ tiêu cực càng ngày càng phủ kín và cứ thế tự phản ứng với bất cứ gì diễn ra với chúng ta.

Mỗi người sẽ có những vỏ bọc khác nhau, độ dày mỏng khác nhau, chúng ta có thể quan sát những người hay sân hận, những người hay bất an, họ thường sẽ có nhiều vỏ tiêu cực hơn. Cũng khó có thể trách họ vì phần lớn bị công việc cuốn đi, bị áp lực tứ phía và không có người khơi gợi, nhắc nhở.

Nhớ lại ngày xưa cũng vô vàn vỏ bọc, và rồi được những người Thầy gỡ từng chiếc, từng chiếc, thậm chí có những giai đoạn người Thầy đâm thủng những lớp màn đó, đau đớn nhưng rồi thấy mình trưởng thành hơn, thực sự mình cảm thấy cuộc đời ỹ nghĩa và trân quý cuộc sống này. Có được những trạng thái đó, mình cũng muốn chia sẻ để biết đâu anh em, bạn bè, những người yêu mến cũng tự quan sát và gỡ dần đi những lớp mây mù đó. Chúng ta không có ai hoàn hảo cả, thừa nhận với chính trái tim mình. Cùng nhau chúng ta vén/xé những màn bọc không tốt đẹp phủ lên, Bạn nhé.

Thật khó có thể TRONG SUỐT lại như những đứa trẻ, nhưng Tâm cầu phá bỏ và hành động thì vũ trụ cũng sẽ hồi đáp cho chúng ta một cách xứng đáng.

Cảm ơn anh em, bạn bè, những người yêu mến mình, vì đã cho phép mình được chia sẻ những thông điệp này, vì một thế giới THIỆN LÀNH.
 

-------------------------------------------------------------

Bạn có thể đọc thêm comment chia sẻ của các ba mẹ tại link:  THIỆN ƠI, BẠN ĐANG Ở ĐÂU?