Giỏ hàng

CHIA TAY NGƯỜI BÊN TA TỪ KHI CÒN THƠ BÉ

Hàng trăm lần, đấu đá, chia tay lên xuống, cuối cùng tôi cũng gần như đoạn tuyệt được.

Tôi có một người bạn, người đó bên tôi từ tuổi thơ, tôi lớn lên và bạn ấy cũng vậy. Nhưng tôi đã không nhận ra tốc độ bạn ấy lớn hơn tôi rất nhiều.

Tôi nhớ nhất là năm chị gái thứ hai tôi sắp lấy chồng. Chị, vì tình yêu mà khuyên bảo tôi, muốn tôi những điều tốt đẹp. Hình ảnh bạn ấy to lớn, vạm vỡ. Chưa kịp làm gì thì bạn ấy đánh bật tôi ra, chỉ còn bạn ấy với chị gái tôi chiến đấu.Tôi không nhớ quá rõ nhưng bạn ấy làm chị khóc, chị buồn, tôi không hiểu tại sao. Có lẽ lời nói làm chị tôi đau đớn.

Rồi, lên đại học, và đặc biệt thời gian đầu đi làm. Tôi vẫn nhớ ngày hôm ấy, tôi làm công văn sai, sếp chỉ cẩn thận cho, tôi chưa làm gì thì người bạn đấy lại nhảy xổ vào cãi: "mấy cái này e thấy đẹp rồi chỉnh làm gì anh". Sếp lặng lẽ không thèm nói chuyện với mình nữa.

Mãi mình thấy: "Ủa sao mọi người làm càng ngày càng chuyên, tăng trưởng rất nhanh. Mà mình cứ loay hoay mấy cái văn bản, cái mail như vậy.

Đặt tay lên trán suy nghĩ, mình cố gắng nhớ lại những lời khuyên của mọi người, mình nhận ra gì đó nhưng không rõ, cố gắng thỏa hiệp nhưng hình ảnh bạn ấy lúc đó lại cứ mờ mờ. Hình như bạn ấy chỉ hiện lên khi ai đó nhắc tới mình hay sao đấy, tôi lẩm bẩm: Lần sau không được thế!

Rồi có những lúc tôi thỏa hiệp và chiến thắng nó, tôi vui lắm, cảm giác nó nhẹ nhõm, mà không chỉ tôi vui mà ai đó khi nói chuyện với tôi cũng vui. Tôi cảm nhận được cái DỊU trong cuộc nói chuyện khi tôi thắng bạn ấy. Tôi để bạn ấy nằm im lặng.

Cuối cùng, đợt tôi chịu không nổi, đó là thời điểm mới cưới vợ một thời gian, người bạn đó làm vợ tôi tổn thương. Làm vợ tôi khóc, tôi yêu và thương vợ, lo lắng cho con, định nói xin lỗi vợ như mọi hôm, nhưng hôm ấy bạn ấy không cho. Bạn ấy vùng lên: "cô ấy sai lè lè ra đó xin lỗi gì". Thế là tôi thua, ông ấy thắng, nhưng lời nói của ông ấy khiến vợ tôi khóc, buồn. Mặc dù sau đó tôi xin lỗi, nhưng tôi biết vợ vẫn tổn thương.

Có gì đang đấu đá giữa tôi và ông ấy, cuối cùng tôi nhìn rất rõ ông ấy. Tôi đây, ông ấy luẩn quẩn bên cạnh. Tôi như sử dụng bàn tay nhỏ mạnh mẽ mà đầy quyền lực tóm gọn ông ấy, hét lớN: ÔNG IM Ở ĐÂY CHO TÔI.

Và sau này, khi nuôi dạy con, tôi QUAN SÁT rất nhiều, và nhận ra, ông ấy chính là CÁI TÔI CÁ NHÂN. Cái tôi luôn đúng, cái tôi thích bao biện, cái tôi thích chỉ trích.... Thật may mắn khi quan sát được ông ấy mỗi lần ông hiện lên, không gần như 100% nhưng tôi dễ dàng dẹp hoặc bắt ông im lặng. Cuộc sống, các công việc của tôi tốt đẹp lên từ đó.

Hôm qua, cô đồng nghiệp bảo tôi:

- "Bố Ken ơi, em đã được Bố Ken giúp, em thấy nó nhẹ đi rất nhiều, hiểu được nhiều gốc rễ, em thấy xung quanh mình cũng còn nhiều người có cai tôi lớn, làm thế nào giúp được họ ạ?"

- Em nhớ lại cái tôi đó, nó hủy hoại những gì nơi em

- Em thực sự xin lỗi Bố Ken, nó đã:

+ Làm mất thời gian

+ Hao tổn sức lực

+ Trí tuệ mình bị bó hẹp, thiếu góc nhìn sáng suốt

+ Gây tổn thương cho người khác

+ Gây mất đoàn kết

+ Sẽ mất đi các cơ hội để trưởng thành hơn

+ ..............

Có lẽ, nhiều người cũng như tôi và cô đồng nghiệp, chúng ta có bố mẹ, anh chị em ruột, có người yêu, vợ chồng, đồng nghiệp, bạn bè để yêu thương. Nhưng vì ông bạn đó hiện lên, chúng ta không quan sát mà để nó nắm quyền, và chính nó gây tổn thương, đau đớn cho ta và người thân. Bao nhiêu mối quan hệ, bao nhiêu cặp gia đình tan nát đổ vỡ vì ông bạn này.

Ông bạn đó của bạn đang lớn đến mức nào rồi? Đang nằm ở đâu? nhận ra, xử ngay nhé. Càng sớm nhận ra và xử nó, cuộc sống càng Hạnh phúc.

CÀNG SỚM, CÀNG TỐT 💌

-------------------------------------------------------------

Bạn có thể đọc thêm comment chia sẻ của các ba mẹ tại link:  CHIA TAY NGƯỜI BÊN TA TỪ KHI CÒN THƠ BÉ