Giỏ hàng

AI SẼ LÀ NGƯỜI BAO DUNG NHIỀU HƠN?

Ai sẽ là người BAO DUNG nhiều hơn?
(Vì tuổi thơ và 1 thế hệ trẻ, ba mẹ hãy đọc hết bài viết này)


Hôm trước nhìn thấy mấy vụ cãi nhau về chuyện các con cào cấu, xước xát lên mặt, một số bạn lên Facebook chia sẻ sự tức giận, thậm chí nói những điều không hay cho người kia, cho cô giáo, hơn nữa dành những lời làm con tổn thương rất nặng: đồ mất dạy, ác ôn...xin bạn đừng dán mác con bởi ngôn từ đó bạn ơi.

Liệu có gì tốt đẹp hơn sau khi sử dụng ngôn từ đó?

Nhớ lại trước đây, mình vô tình mình nhìn thấy vết xước trên khuôn mặt đáng yêu của Ken. Nhìn kĩ hơn lại thấy cả đằng sau cổ. Xem sổ nhật kí thì đúng là cô giáo viết rất thật lòng xin lỗi việc xảy ra.

Mình hỏi Ken:
- Hôm nay Ken ken Bơi nhỉ?
- Dạ, bơi như thế này Bố ạ. ( Ken dùng 2 tay chèo lái)
- Còn gì nữa không Ken
Ken đang nghĩ, mình hỏi tiếp:
- Ken được bơi cùng ai nhỉ
- Anh Bond bố ạ
- Ai nữa không Ken
- Chị mít, mật ong...
- Còn ai nữa không Ken

Ken kể hết...

Mình chờ xem Ken có kể bị cào đau không mà không thấy gì. Mình nhắn tin cảm ơn cô và cũng hiểu cô nên không nói gì thêm.

Thực ra mình cũng xác định trước, con nhỏ đi học kiểu gì cũng va chạm nên điều mình làm là chuẩn bị cho con một sức khỏe tốt, một đôi chân vững chắc để con có thể tự bước đi, duy trì thói quen chia sẻ và luôn dạy về bộ phận con. Cụ thể ở đây: TAY LÀ ĐỂ YÊU THƯƠNG. Thói quen này rất tuyệt vời và tuyệt vời hơn khi đồng bộ cùng ngôi trường của Ken.

Xước xát thân thể nó là điều bình thường, có thể chữa lành và đó là bài học các em sẽ phải trải qua. Một phần xước xát sẽ giúp con trở thành đại bàng thay vì gà công nghiệp đấy các bạn. Ngày xưa mình cũng ngã suốt ngày, đá bóng, xô đẩy với bạn bè chảy máu rồi hôm sau anh em lại đá tiếp. Hãy để í, khi các con va chạm, khóc banh nhà, Kể cả có bị chảy máu đi chăng nữa thì vài phút sau lại như 2 người bạn. Có ai thấy được lòng BAO DUNG của con ở đây không? Liệu bao nhiêu người chúng ta đang làm được điều này?

Ai trong chúng ta đều muốn được bao dung nhưng ai trong chúng ta sẵn sàng bao dung cho người khác. Vì yêu con, nhìn con xước xát, đổ máu thì tổn thương trong lòng rồi lấy đó là lí do cho hành động của mình. Hãy nhỡ rằng điều này đang khiến cho con chúng ta trở nên ích kỉ hơn, luôn hiếu thắng và muốn ai đó phải tổn thương thì bản thân mới vui.

Một điều nữa chúng ta nên biết ơn các cô giáo, đừng nghĩ nó là trách nhiệm, hàng ngày dọn vệ sinh cho con bạn, lắng nghe con bạn khóc, tìm cách dỗ con bạn, chơi với con bạn, nỗ lực cho con bạn ngủ đủ, ăn đủ. Nếu con bạn ăn ít thì họ áp lực vô cùng bạn biết không? mỗi ngày đón con ít ai hỏi con có chơi vui không mà chỉ hỏi "con có ăn được nhiều không cô". Nói thiệt mình hiểu Ken. Chơi với Ken cũng đủ mệt nói gì đủ thứ kia. Vậy hãy sống với lòng biết ơn, nở nụ cười khi gặp cô giáo, cùng nhau trao đổi để thống nhất phương án xử lý, cùng nhau đóng góp ý tưởng Ba Mẹ nhé. Và cuối cùng, khi mọi thứ không phù hợp chúng ta có thể chuyển trường mà.

Viết bài này, mong ai đó sẽ hiểu và tha thứ cho Bố Ken. Vì Bố Ken mong các con sau này duy trì được tính BAO DUNG sẵn có trong tuổi thơ trong sáng của con, biết đâu trong cuộc đời này các bạn sẽ gặp nhau. Ken cần được ai đó bao dung và ai đó cần được Ken bao dung. Bố ken thực sự muốn chia sẻ thông điệp này vì tương lai các con. Hãy giúp Bố Ken lan tỏa thông điệp này Ba Mẹ nhé. Bố Ken thực sự biết ơn 🤝

Cảm ơn con trai xuất hiện, chính con đã dạy lại cho Bố đức tính ấy, để rồi bố sẵn sàng bao dung tất cả những người đã dành lời không hay cho bố.

Dưới đây là hình ảnh bạn Ken và bạn Trứng hôm đi chơi vừa rồi. Các con có dành chơi chiếc oto bạn Ken. Ba mẹ ngồi chờ con xử lý và rồi gợi ý "Ken đẩy xe cho Trứng nhé". Thế là 2 bạn đẩy đi đẩy lại chơi rất vui. Tất cả đều nhờ câu nói này:

"Thành công trong sự chuẩn bị chính là chuẩn bị cho sự thành công"

Bố Ken ✍️

Bạn có thể đọc thêm comment chia sẻ của các ba mẹ tại link: 

https://www.facebook.com/photo.php?fbid=3090938724286896&set=a.568642779849849&type=3